Trà chiều

Ảo giác hay cái bẫy của thời gian

Published

on

Ngày rồi lại đêm, đêm rồi lại ngày, cái vòng lặp của thời gian dễ cho ta cảm giác của một vòng tròn khép kín. Điều này tạo ra ảo giác rằng, ta có thể làm những việc mà bản thân nhận thức được là cần phải làm nhưng lại quá lười biếng nên cứ lại để ngày mai.

Cái ảo giác này đáng sợ thật, vì con người chúng ta chỉ sống ở hiện tại chứ không phải tương lai – câu nói “ngày mai là cái ngày không bao giờ đến” có nghĩa là như vậy đấy. Ngày mai luôn nằm ở tương lai, còn chúng ta chỉ luôn sống trong hiện thực của hôm nay mà thôi. Bạn được sinh ra ở hiện tại, sống ở hiện tại và cũng sẽ chết ở hiện tại, rồi bạn sẽ phải đích thân trải nghiệm chúng ở hiện tại chứ không phải ở một tương lai xa xăm nào cả. Nếu không ý thức được điều này, bạn sẽ phải hối hận rất nhiều khi đã thực sự trưởng thành.

Các bạn biết không, con người chúng ta là một tuyệt tác của tự nhiên, của tiến hoá đấy nhưng con người vẫn còn đầy khiếm khuyết. Một trong những khiếm khuyết ấy là việc chúng ta rất tệ hại trong việc hình dung ra những con số. Ví dụ, bạn có biết một triệu giây bằng với hơn 11 ngày nhưng một tỉ giây bằng với hơn 30 năm không? Vì cái khiếm khuyết này, con người chúng ta thường bỏ qua những thứ nhỏ nhặt, nhưng nhỏ không có nghĩa là không có gì cả. Một tờ báo rất nhẹ nên ta nói nó chẳng nặng gì cả và vô thức xem khối lượng của nó bằng 0, nhưng bạn sẽ sớm nhận ra điều này là sai khi phải cầm một chồng các tờ báo cũ. Số 0 nhân với số nào cũng bằng 0 cả, nhưng nếu không phải là số 0 thì cho dù nhỏ đến mức nào cũng có giá trị, khi tích góp lại với nhau chúng càng có giá trị đáng kể như ví dụ về chồng báo cũ kia. Thời gian cũng vậy đấy, chúng ta có thể lãng phí một phút, một giờ thậm chí một tuần, một năm nhưng rất ít người nhận ra và hiểu được rằng thời gian là một đi không trở lại. Thời gian không tuần hoàn, nó là tuyến tính. Qua một ngày, bạn sẽ già đi một chút, chỉ một chút thôi nhưng không phải là số 0. Khi một ngày trôi qua bạn không quay về vị trí cũ mà đã già đi một chút, đã vĩnh viễn mất đi một ngày để sống.

Thời gian là một con quái thú vô hình, âm thầm và lặng lẽ. Thời gian đáng sợ lắm đấy, không nanh, không vuốt nhưng tất cả mọi thứ trong vũ trụ này rồi đều sẽ bị thời gian nuốt chửng mà thôi. Những ngọn núi hùng vĩ nhất cũng có ngày trở thành cát bụi dưới sự bào mòn của gió, các vì sao trên trời rồi cũng tới lúc cạn năng lượng mà vụt tắt, không gì trong vũ trụ này là vĩnh cửu cả. Cái ngày ngôi sao mang ánh sáng cuối cùng vụt tắt, cả bản thân vũ trụ cũng sẽ thất bại trong cuộc chiến với thời gian. Còn đối với con người chúng ta, con quái thú mang tên thời gian biết rằng chúng ta vốn thuộc về nó. Đối với nó, chúng ta rất thú vị, thú vị hơn tất cả các con mồi khác nên nó muốn chơi đùa với chúng ta. Nó đặt ra cái bẫy mang tên ngày mai, để ta cứ nghĩ là thời gian còn nhiều, không việc gì phải vội cả. Nhưng buồn thay, nhiều lại không phải là vô tận, nhiều đến đâu cũng sẽ đến ngày dùng hết. Con quái thú ngày một tiến lại gần, mỗi lần ta đạp phải cái bẫy của ngày mai, nó lại tiến gần thêm một bước. Nó luôn ở đó kiên nhẫn chờ đợi, mỗi bước tiến lại gần nó lại cố tình để lộ một phần cơ thể để ta dễ nhìn thấy hơn như một cách bỡn cợt. Nhưng trong cơn say của cuộc sống, trong sự bận rộn của công việc, lạc mình trong những vui thú của thế gian, trong cuộc đua không ngừng nghỉ để có được những thứ mình muốn, dù là vô thức hay có chủ đích, chúng ta đã đẩy con quái thú vào điểm mù. Với sự kiêu ngạo và bỡn cợt của con quái thú, vài người đã thoáng nhìn thấy nó. Tiếc thay họ lại vấp phải cái bẫy của ngày mai: nó còn xa mà, vẫn còn cả khối thời gian để làm những việc ấy, những việc đó hay lắm nhưng giờ vẫn chưa phải lúc – những suy nghĩ ngây thơ khiến con quái thú càng khoái chí. Nhưng khi cái ngày con quái thú quá gần để có thể lờ đi, con người ta lại sợ hãi, lại hối hận và u sầu, lại tìm mọi cách để đẩy con quái thú ra xa, để duy trì sự sống, để có thể làm những việc mình hằng ao ước. Nhưng con quái thú vô tình ấy là một thế lực không thể bị chuyển dời. Nó là tất yếu, cả thế gian này ai cũng nên sợ nó, ai cũng có thể nhìn thấy nó, với cái trí tuệ mà con người chúng ta luôn tự hào, cái bẫy kia chỉ là trò trẻ con thôi. Nhưng chính sự ngạo mạn và cơn say cuộc sống đã làm con người ta mờ mắt. Con người càng hoảng sợ, càng bất ngờ, càng trách bản thân sao không nhìn thấy sớm hơn, rõ ràng thế kia mà. Tất cả những việc đó chỉ làm cho con quái thú càng thêm thoả mãn và làm con người càng thêm tuyệt vọng.

Đáng sợ là thế, nhưng gọi thời gian là con quái thú thì có phần hơi không công bằng. Bản chất thật sự của thời gian vừa là một món quà, vừa là một lời nguyền. Con quái thú luôn chầu chực kia là phần lời nguyền. Nếu chỉ khăng khăng tập trung vào nó thì bạn đã bỏ lỡ một món quà vô cùng đáng quý. Đó là món quà của sự sống, món quà của sự nhận thức. Cơ thể con người chỉ là sự tập hợp các vật chất thành một khối mà thôi. Những nguyên tử cacbon cấu thành nên da thịt của chúng ta cũng chẳng khác gì những nguyên tử cacbon trong than chì, trong kim cương, sắt trong máu, canxi trong xương. Tất cả những vật chất trong cơ thể này đều được tạo thành từ những vật chất tìm được trong tự nhiên. Điều làm chúng ta khác biệt với sỏi đá, với những vật chất vô cơ ngoài kia chính là nhận thức: nhận thức về bản thân, nhận thức về thế giới, nhận thức về vị trí của bản thân trong cái vũ trụ rộng lớn này, là thời gian được sống. Không như các vì sao trên bầu trời, được sinh ra, tồn tại hàng tỉ năm rồi chết đi mà chưa từng được biết bản thân là ai, chưa từng biết bản thân mình từng tồn tại, không có ước mơ, không hề biết niềm vui của cuộc sống. So với các vì sao ấy, chúng ta may mắn thật vì có được những món quà này. Quý giá là thế, nhưng món quà này của chúng ta sẽ có ngày bị lấy lại. Khi đã nhận món quà thì ta cũng nhận luôn một lời nguyền. Đó là con quái vật mang tên thời gian kia sẽ có ngày nuốt chửng ta, đưa ta vào quên lãng. Một thực tế khắc nghiệt nhưng lại là bất di bất dịch. Được biết đến niềm vui của sự sống cũng có nghĩa là sẽ có một ngày nếm trải nỗi sợ của cái chết, một sự trao đổi công bằng.

Nếu như tất cả vạn vật trong cái vũ trụ này đều sẽ chết thì việc được sống, được sinh ra, lớn lên, được biết bản thân là ai, có thể hiểu được cái cách mà thế giới này, cái vũ trụ lạnh lẽo này vận hành để rồi một ngày lãng quên tất cả và trở về lại thành vật chất vô tri so với việc mãi mãi là vật chất vô tri chưa từng được sống, cái nào tốt hơn nhỉ?

Nhưng tiếc thay, chúng ta đâu có quyền được lựa chọn, đúng không?

Được biết thời gian của bản thân là hữu hạn, cũng lại là một món quà đó chứ. Biết được điều này thì ta sẽ hiểu được thời gian quý giá đến nhường nào. Biết rằng thời gian không phải là chuỗi dài của những vòng lặp, những chu kì buồn chán mà thật ra quý hơn tất cả mọi thứ trên đời. Mỗi giây phút trôi qua, không gì có thể mua lại được, cơ thể này lại già đi một chút, thời gian của ta lại ngắn đi một chút, con quái vật kia lại tiến đến gần thêm một chút. Bạn có quyền sợ hãi, nhưng hãy biến nỗi sợ đấy thành niềm tin, thành động lực. Hãy sống thật nhanh, chứ đừng ù lì, lười biếng, sợ sệt trước những thử thách của cuộc đời, vì dù là thành công hay thất bại, tất cả rồi cũng sẽ qua đi thôi nhưng ít ra bạn đã cố gắng, bạn đã đã sống. Đồng thời, hãy cũng nhớ sống chậm lại nhé, sống chậm để biết quý trọng những gì mình đang có, tận hưởng cuộc sống, để ngắm nhìn bầu trời trong xanh, để cảm nhận làn gió mát. Hãy sống thật nhanh để làm những điều mình luôn muốn làm, để đạt được những ước mơ, những hoài bão của bản thân nhưng cũng phải nhớ dành thời gian để sống chậm, để biết thế giới này tươi đẹp thế nào, bản thân ta hôm nay đã may mắn thế nào so với bao con người khác, để biết bản thân cần làm gì để giữ gìn, để tiếp tục xây dựng những cái hạnh phúc này. Thời gian của bạn rồi sẽ trôi qua, rồi sẽ hết. Sử dụng cái thời gian ấy như thế nào, lựa chọn là ở bạn.

Hết.

Quý Tài


Có thể bạn sẽ thích



Click to comment

Viết bình luận

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Trà chiều

“Hành trình Anh Hùng” ẩn trong Xứ Cát

Published

on

    Dựa trên công trình nổi tiếng Người hùng mang ngàn khuôn mặt của Joseph Campbell và các tương đồng trong lĩnh vực tâm lý học của Jung và Freud, tác giả Christopher Vogler đã cho độc giả một cái nhìn khác về cấu trúc tương đồng của hàng triệu câu chuyện từ cổ chí kim qua cuốn Hành trình người viết vừa được ra mắt.

Một cuốn sách quan trọng

       Cấu trúc nói trên xuất hiện từ các truyện cổ dân gian đến tiểu thuyết hiện đại, từ những bài đồng dao quen thuộc đến các bộ phim “làm mưa làm gió” tại Hollywood… Hành trình người viết không chỉ là một cuốn sách giúp ta nhận ra những rường mối quan trọng của nghệ thuật kể chuyện, mà song song đó còn là bài học để mỗi độc giả có được khả năng là một người viết.

       Vốn là một người tư vấn cốt truyện của Hollywood và đã kinh qua hàng nghìn kịch bản trong cuộc đời mình, Vogler có khả năng nhìn thấy những mối liên kết cũng như những điểm suy yếu trong các tác phẩm. Từ những đúc rút và kho kinh nghiệm bản thân có được, ông đã tạo nên cuốn sách vô cùng hấp dẫn. Để kiếm chứng điều đó, hãy thử lần ngược siêu phẩm Xứ cát chuyển thể tiểu thuyết khoa học viễn tưởng cùng tên của Frank Herbert do đạo diễn Denis Villeneuve thực hiện và so nó với những gì được tổng kết lại, để xem hành trình anh hùng của Vogler có giao điểm nào với Paul Atreides – người thanh niên đã làm nên những khoảnh khắc vô cùng chói lọi.

       Theo Vogler, nói thật gọn ghẽ thì hành trình anh hùng bắt đầu khi nhân vật chính được giới thiệu ở THẾ GIỚI BÌNH PHÀM nhận được TIẾNG GỌI PHIÊU LƯU. Ban đầu họ MIỄN CƯỠNG, thậm chí buông lời TỪ CHỐI, nhưng do nhận được sự khích lệ từ SƯ PHỤ để VƯỢT QUA RÀO CẢN ĐẦU TIÊN, mà họ đã tiến vào Thế Giới Đặc Biệt - nơi họ sẽ gặp các KHẢO THÍ, ĐỒNG MINH VÀ KẺ THÙ. Sau đó họ TIẾP CẬN HANG ĐỘNG TRONG CÙNG, vượt qua rào cản thứ hai, nơi phải chịu đựng KHỔ HÌNH. Họ vượt qua, chiếm lĩnh PHẦN THƯỞNG và bị truy đuổi trên ĐƯỜNG VỀ với Thế Giới Bình Phàm. Không dừng ở đó, họ vượt qua rào cản thứ ba, trải nghiệm HỒI SINH và được chính trải nghiệm đó biến đổi. Cuối cùng họ TRỞ VỀ CÙNG THẦN DƯỢC, cùng lợi ích hoặc kho báu có lợi cho Thế Giới Bình Phàm.

Hành trình người viết không chỉ là một cuốn sách giúp ta nhận ra những rường mối quan trọng của nghệ thuật kể chuyện, mà song song đó còn là bài học để mỗi độc giả có được khả năng là một người viết. Ảnh: N.M.

Chặng đường phân tích      

       Áp vào Xứ cát, THẾ GIỚI BÌNH PHÀM của chuỗi phim này bắt đầu ở một hành tinh cách xa Trái Đất - nơi mà mọi thứ đều như không tưởng với những tiến bộ liên hành tinh và những thực thể vô cùng kỳ dị. Ở đó Công tước Leto của Gia tộc Atreides – người cai trị hành tinh đại dương Caladan - là nhân vật chính và nổi bật nhất. Nơi ông cai trị là phiên bản khác của một Trái Đất ngay bây giờ đây, với cây xanh bao phủ tươi tốt, với biển cả vỗ sóng và bầu không khí vô cùng trong lành. Về mặt chính trị, nhà Atreides được cư dân vô cùng ủng hộ vì mang đến sự bình yên và cân bằng. Sơ lược qua những nét này, có thể thấy Herbert (và cả Villeneuve) đã làm rất tốt trong việc xây dựng bối cảnh có tính đối lập liền ngay sau đó, để nhân vật chính bước vào hành trình của bản thân mình.

THẾ GIỚI BÌNH PHÀM của chuỗi phim này bắt đầu ở một hành tinh cách xa Trái Đất, nơi mọi thứ tươi tốt bất ngờ. Ảnh: Screen Rant

       Như đã nói trên, TIẾNG GỌI PHIÊU LƯU nhanh chóng xuất hiện khi Hoàng đế Shaddam của toàn đế chế nhanh chóng bí mật liên minh với nhà Harkonnen nhằm tránh khỏi sự uy hiếp mà rất có thể trong tương lai gần Leto sẽ tự đạt được. Vậy là một cuộc tàn sát được lên kế hoạch. Thoạt nhìn, có thể thấy Herbert dùng một motif vô cùng thân quen trong các sử thi từ cổ chí kim, khi đó là tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau. Và để tạo ra 2 phe kình chống, ông cho một bên lăng kính tích cực, còn phía còn lại tiến hành liên minh, và cũng vì thế mà thế trận ấy nhanh chóng cân bằng. Ta thấy điều này trong rất nhiều nơi, từ Tam quốc diễn nghĩa đến Con ngựa thành Troy, từ bộ Shogun đến bộ Taiko…Một điểm chung khác là sự báo hiệu cho câu chuyện dịch chuyển, khi người cha Leto nhanh chóng mất mạng để Paul Atreides – người con trai cả - sẽ thay bản thân bảo vệ gia đình, trả thù cho điều đã mất. Do đó mà Paul quyết định lên đường.

Herbert dùng một motif vô cùng thân quen trong các sử thi từ cổ chí kim, khi đó là tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau. Ảnh: LA Times

       Ở đây ta có thể thấy có những cổ mẫu vô cùng truyền thống được Herbert sử dụng. Trong đó Paul là anh hùng bị động – một người được đặt vào tình thế không thể khác hơn, và suốt hành trình sau đó từng bước học hỏi sẽ khiến cho anh dần dần chủ động. Đối diện trước trọng trách đặt lên bản thân, Paul dường như không có được động lực nào – một điều cũng là một chặng đường khác trên hành trình anh hùng. Rất may mẹ anh – Lệnh bà Jessica – người vừa là SƯ PHỤ, vừa là ĐỒNG MINH nhưng cũng có khi là kẻ ĐEO MẶT NẠ và cả BÓNG ĐÊM đã nâng đỡ anh và hướng anh theo con đường đúng đắn. Quê nhà tan tác trong khi bản thân thì bị truy sát, anh sớm VƯỢT QUA RÀO CẢN ĐẦU TIÊN để giữ được mạng sống nhờ vào những cận thần trung thành với mình. Hành trình này dễ thấy không quá phức tạp, và Herbert sẽ lại dồn nhiều sức hơn ở phía sau.

Paul và mẹ mình, thoạt nhìn, chính là 2 cổ mẫu anh hùng và sư phụ theo cấu trúc của Vogler. Ảnh: Den of Geek

       Chính khi bước vào THẾ GIỚI ĐẶC BIỆT - ở chiều rộng hơn là một cuộc sống không còn uy quyền của cha, không còn hành tinh Caladan mình vốn quen thuộc, anh đã gặp được những người bản địa Arrakis - những chiến binh thiện nghệ sống nơi sa mạc gọi là Fremen. Như vậy kể từ lúc này thì chặng thứ 2 của hành trình anh hùng chính thức bắt đầu. Cả Herbert và Villeneuve đều dành rất nhiều thời lượng cho giai đoạn này, để khắc ghi một hành tinh mới với loài sâu cát và quy luật sinh tồn ở thế giới mới, với các chi tiết như dịch nhầy sâu, với hương dược, với cách tạo nước và những con người mắt xanh biêng biếc có kỹ năng phi thường… Trong chương đoạn này, những cuộc KHẢO THÍ mà ĐỒNG MINH và KẺ THÙ liên tục xuất hiện cũng được diễn ra. Chẳng hạn KHẢO THÍ nằm ở chi tiết Paul phải chiến đấu với một người Fremen để chứng minh mình thuộc về nơi này trước khi được họ cứu giúp. Đối với những người bản địa, anh vừa là ĐỒNG MINH nhưng cũng là KẺ THÙ khi đã giết chết một trong số họ để mà bước tiếp.

Trận chiến của Paul trước một chiến binh Fremen chính là một cuộc KHẢO THÍ. Ảnh: Screen Rant

Những vòng lặp kép      

       Thế nhưng KHẢO THÍ không dừng ở đó, mà sau đấy liên tục là những bài học để cưỡi sâu cát, những trận oanh tạc vì phát hiện ra căn cứ bên dưới lòng đất của người Fremen… Chúng liên tục xuất hiện để thử thách Paul, để rồi cuối cùng anh được mọi người nhận ra chính là vị Thánh ghi trong sử sách toàn cõi ngân hà. Đa số thời lượng của phần 2 tương ứng với HANG ĐỘNG TRONG CÙNG – nơi anh chứng minh bản thân và giành được quyền vươn lên dẫn đầu. Ta thấy ở đây Herbert rất tài tình khi song song với những bước tiến về mặt quyền lực, thì cõi lòng Paul cũng chịu tra tấn trong những thay đổi của bản thân mình. Có thể nói tuy chặng đầu tiên của HÀNH TRÌNH ANH HÙNG đã gần hoàn thành xong với nhân vật này ở phía bên ngoài, nhưng thật ra một HÀNH TRÌNH ANH HÙNG khác cũng đang mở ra trong nội tâm anh, khi phải chứng kiến mục đích thật sự của mẹ anh – Lệnh bà Jessica, cuộc hôn phối với Công chúa của vua Shaddam và những biến động bên trong Chani.

Chani cũng là một nhân vật có hành trình anh hùng song song khác. Ảnh: Collider

       Khép lại 2 phần phim của Villeneuve, hiện Paul và Xứ cát đang dừng trước “trận đánh” quyết định để mang về PHẦN THƯỞNG và dần tiến đến HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ. Tuy khép lại tại đây nhưng có thể thấy Xứ cát là bộ tác phẩm đậm tính sử thi mà mỗi nhân vật lại tự sở hữu một HÀNH TRÌNH ANH HÙNG riêng biệt. Ta thấy nó trong Chani mà “con đường” cô đi chính là tình cảm với Paul và trách nhiệm với cộng đồng Fremen của mình. Ta thấy nó trong Lệnh bà Jessica và tham vọng của bà với nhóm tôn giáo Bene Gesserit. Trong khi đó một nhân vật mới – em gái của Paul – cũng sắp xuất hiện. Và tuy chỉ mới nằm trong bụng mẹ nhưng nó cũng đang dần có những HÀNH TRÌNH ANH HÙNG nhất định, trong việc nhất tề chi phối và biến các nhân vật xung quanh mình trở nên phức tạp.

Ở phần 2, Lệnh bà Jessica là một nhân vật vô cùng bí hiểm. Ảnh: Screen Rant

       Ngoài điều đó ra, Herbert cũng rất thành công trong việc “đeo mặt nạ” cho các nhân vật, để ta không thể lường trước đường đi nước bước của bản thân họ. Chẳng hạn phút trước Paul và Chani còn rất mặn mà, nhưng ngay sau đó mọi chuyện đổi khác khi anh chấp nhận lấy Công chúa như đại diện cho chiến thắng của mình. Lệnh bà Jessica cũng nằm trong “ngã ba” ấy, khi không ai biết một cách rõ ràng bà đang từng bước leo lên theo quyền lực của con trai mình, hay chính bà mới là kẻ thao túng tất cả, trả thù cho điều đã mất? Và nếu điều ấy là thật, hóa ra cổ mẫu anh hùng mà ta xác định ngay từ ban đầu đã đổi bản chất. Paul từ mẫu bị động chuyển sang chủ động với chính những gì mà mình học hỏi, nhưng nếu vai trò của mẹ anh lớn hơn, thì hóa ra Paul chỉ là một kiểu anh hùng xúc tác – người có vị trí là bàn đạp cho hình tượng khác bước lên vũ đài danh vọng. Áp chính lý thuyết của Vogler vào Xứ cát bản phim của Villeneuve, ta thấy vì sao mà tác phẩm này thành công vang dội trong các năm qua. Dù biết một cách khái quát đó là trùng trùng lớp lớp âm mưu, nhưng khi được phân tích dưới cổ mẫu và những điểm nút quan trọng của hành trình anh hùng, ta sẽ lại thấy những chi tiết này hiện ra phức tạp, gắn kết ra sao.

Ngô Minh

Đọc bài viết

Trà chiều

Sứ Đoàn Iwakura đạt Giải thưởng sách Quốc Gia 2024

Published

on

Giải thưởng Sách Quốc gia là giải thưởng do Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin và Truyền thông, Hội Xuất bản Việt Nam tổ chức hàng năm, trao giải cho những cuốn sách (bộ sách) có giá trị nổi bật về nội dung tư tưởng, tri thức, thẩm mỹ nhằm tôn vinh tác giả, dịch giả, nhà khoa học và người làm công tác xuất bản.

Tối ngày 29.11.2024 tại lễ trao Giải thưởng Sách Quốc gia lần VII, tác phẩm Sứ Đoàn Iwakura - Chuyến Tây Du Khảo Cứu Nhằm Canh Tân Nhật Bản Thời Minh Trị (Ian Nish biên soạn, Nguyễn Hoàng Mai - Nguyên Tâm dịch) hân hạnh được vinh danh giải Khuyến khích.

Sứ Đoàn Iwakura là tác phẩm nghiên cứu tập hợp nhiều tư liệu giá trị, giúp độc giả hiểu rõ hơn về chuyến du khảo nhằm canh tân Nhật Bản thời Minh Trị dưới góc nhìn của người phương Tây. Để có một đường lối phát triển đất nước hoàn toàn mới, người Nhật đã khởi động chuyến công du gọi là Sứ mệnh Iwakura thăm Hoa Kỳ và nhiều nước châu Âu. Đây là một chuyến đi lịch sử có tầm quan trọng đến mức khi nhắc về Minh Trị Duy Tân, người ta lập tức nhớ đến chuyến đi này.

Sách dày 427 trang, gồm 11 chương tổng hợp các bài viết của Ian Nish và 12 chuyên gia trong lĩnh vực quan hệ quốc tế khu vực Nhật Bản và Đông Á. Tám chương đầu, độc giả sẽ cùng phái đoàn đi qua tám cường quốc từ Mỹ, Anh, Pháp, Bỉ, Đức, Nga, Thụy Điển và Italy. Bản ghi chép của những học giả góp phần tái hiện hành trình tìm kiếm “văn minh khai sáng” của sứ đoàn Iwakura tại trời Âu dưới góc nhìn của người phương Tây. Ba phần còn lại trong ấn phẩm là bài phân tích, nhận định của chuyên gia lịch sử, đánh giá tình hình nước Nhật sau chuyến công du.

Để hiểu thêm về một lát cắt lịch sử quan trọng của Nhật Bản, cũng như đọc thêm về chuyến đi được mệnh danh là “Chuyến công du lịch sử thay đổi nước Nhật”, mời bạn tìm đọc sách tại đây hoặc tại hệ thống các nhà sách Phương Nam trên toàn quốc.

Đọc bài viết

Trà chiều

Nhà Sách Phương Nam đồng hành cùng các bạn học sinh tham gia cuộc thi ‘F1 in Schools’

Published

on

F1 in Schools là một giải đấu mang tính giáo dục, cạnh tranh toàn cầu do Formula One kết hợp với chương trình quốc tế STEM (khoa học, công nghệ, kỹ thuật, toán học). Giải đấu được tổ chức hàng năm dành cho học sinh trung học với mục đích giới thiệu kỹ thuật cho những người trẻ tuổi trong một môi trường thú vị. Mỗi đội thi (từ 3 - 6 học sinh) phải thiết kế và chế tạo một chiếc xe đua Công thức 1 cỡ nhỏ từ Khối mô hình F1 chính thức bằng các công cụ thiết kế CAD/CAM.

Năm 2024, ADUA Racing - đội bao gồm các học sinh cấp 2 của trường British International School Ho Chi Minh City đã vinh hạnh giành được cơ hội tham gia vòng chung kết cuộc thi F1 in Schools ở Dubai, Ả Rập Saudi. Đây là đội duy nhất đại diện Việt Nam tham gia vòng chung kết năm nay.

Những nỗ lực rèn luyện, khả năng sáng tạo, tư duy học tập đáng ngưỡng mộ của các em học sinh trong giải đấu này phù hợp với định hướng và giá trị cốt lõi mà Nhà Sách Phương Nam luôn muốn đem lại cho các bạn đọc và khách hàng trên toàn quốc.

Vì vậy, Nhà Sách Phương Nam hân hạnh trở thành nhà tài trợ đồng hành cùng đội thi ADUA Racing trên hành trình vươn ra thế giới. Nhà Sách Phương Nam hy vọng nỗ lực này sẽ góp phần ươm mầm cho những tài năng tương lai, khuyến khích người trẻ phát triển tư duy độc lập, sáng tạo.

Nhà Sách Phương Nam luôn chú trọng hỗ trợ, khuyến khích thế hệ trẻ phát huy tối đa tiềm năng của bản thân. Bên cạnh đó, hệ thống Nhà Sách Phương Nam vẫn luôn nỗ lực trên hành trình kết nối bạn đọc đến với thế giới tri thức thông qua những cuốn sách hay và các hoạt động ý nghĩa.

Cảm ơn sự ủng hộ của các độc giả và khách hàng đã tạo điều kiện để Nhà Sách Phương Nam tiếp tục đồng hành cùng thế hệ trẻ trên những chặng đường đầy ý nghĩa trong tương lai.

Đọc bài viết

Cafe sáng